Old school Swatch Watches
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  Tiểu Long Nữ Bất Nữ


Phan_29

Vương Mân cười nói “Cái đó có sao đâu, game thôi mà, ổng khiêu khích Bắc Vân Phái, lại thành công chọc giận Dạ Hành Vân, coi như nhiệm vụ đã thành công rồi, nếu một mình một ngựa chạy qua đi chịu chết, cái đó mới gọi là óc bị nước vào ý.”

Tiếu Lang “…” Rồi rồi, quả nhiên ý tưởng của mỗi người đều không giống nhau, nếu như mình là Phong Hỏa thì… bị Dạ Hành Vân điểm danh một phát như vậy… chắc là ngoan ngoãn đi “chịu chết” không chừng, 囧!

Nói tóm lại, cảnh tượng trước mắt lúc này… chính là môn phái đại chiến trong truyền thuyết? Ha ha ha! A, hình như lúc nãy nhìn thấy Vọng Tình = =! Ở đây toàn bộ là người của Tây Phong Phái sao?

Tiếu Lang lựa chọn kỹ năng ẩn nấp. Kỹ năng ẩn nấp là kỹ năng độc nhất vô nhị của chức nghiệp Thích Khách, sau khi kích hoạt kỹ năng thì, ngoại trừ người cùng đội, những người chơi khác đều không nhìn thấy cậu…

Mà hiện tại Tiếu Lang không có tổ đội với bất cứ ai, cho nên bất luận người nào cũng đều không nhìn thấy cậu, cho nên cũng không công kích cậu được.

Chẳng qua kỹ năng này chỉ có hiệu lực trong thời gian khoảng tám phút, thời gian làm lạnh lại cần đến mười phút. Nói cách khác, ở giữa sẽ có hai phút thời gian cậu bị bại lộ dưới mắt mọi người…

Tiếu Lang thật cẩn thận len lén đi qua, xuyên qua giữa đám người Tây Phong Phái.

Khốc Lạc Lạc cũng ở… Vậy tức là ở đây đều là người của Tây Phong Phái rồi! Vậy người Bắc Vân Phái rốt cuộc ở đâu a?

Kênh môn phái của Tây Phong Phái ——

Môn phái cao thủ A : “Có một tên tiểu thích khách của Bắc Vân Phái…”

Môn phái cao thủ B : “Mới vừa nghênh ngang đi qua trước mặt chúng ta…”

Môn phái cao thủ C : “Là lén lút mới đúng, còn dòm trước ngó sau nữa…”

Môn phái cao thủ B : “Nhỏ này tưởng chúng ta không thấy sao?”

Môn phái cao thủ C : “Tại sao có mỗi mình nhỏ thôi vậy? Người của Bắc Vân Phái không phải đều vào hết rồi sao?”

Môn phái cao thủ A : “Con dê nhỏ bị lạc đường sao? Hay là chú cừu nhỏ một mình chạy đi chơi?”

Mọi người trong môn phái : “…”

Trong đầu đám người Vọng Tình, Mạt Danh đồng thời vọt ra một cái ý niệm “Nhỏ ngốc…”

Giang Phong vũ Hỏa hỏi : “Thích khách kia nọ “tiểu” lắm sao? Mấy cấp rồi?”

Môn phái cao thủ A : “78 cấp, đang xem xét trang bị của tui….”

Môn phái cao thủ C : “Thực muốn giết chết luôn cho rồi!”

Môn phái cao thủ A : “Một con tiểu thiệt tiểu nha, hơn nữa cũng chỉ có một mình nhỏ, nếu giết chết luôn thì…”

Môn phái cao thủ B : “Có phải cảm thấy không nỡ không?”

Môn phái cao thủ A : “…”

Môn phái cao thủ C : “Giết! Bắc Vân Phái không đứa nào tốt hết!”

Cả ba người Mạt Danh, Vọng Tình, Giang Phong Vũ Hỏa đồng thời phát một câu ——”Đợi đã!”

“…”

Vương Mân xoay sang bên cạnh hỏi “Tiểu Tiểu, em đang ở Đế Vương Lĩnh phải không?”

Tiếu Lang cả kinh nói “Làm sao anh biết?”

Vương Mân “Người của môn phái bên anh nhìn thấy em, bọn họ đang thảo luận có nên giết em hay không.”

Tiếu Lang quẫn bách nói “…Các người làm sao có thể nhìn đến em ché! Em ẩn nấp rồi!”

Vương Mân “Anh nhìn không thấy em, bất quá nếu có người cao hơn em 20 cấp trở lên liền có thể nhìn thấy, em không biết chuyện đó sao?”

Tiếu Lang quả thực không biết! Cậu thử tính toán, bản thân hiện tại 78 cấp, nếu là trên 20 cấp thì… tức là những người 99 100 cấp trở lên đều có thể nhìn thấy mình!

Thực đáng sợ, sau lần đánh nhau này trở về phải mau chóng thăng lên 80 cấp mới được!…

Vương Mân ở kênh môn phái phát một câu : “Đừng giết, nhỏ đó là nằm vùng chúng ta phái đi Bắc Vân Phái!”

Đám cao thủ trong môn phái cười hỏi : “Chúng ta có cả nằm vùng sao?”

“Nhỏ mới mấy cấp a? Cấp vậy mà đi nằm vùng?”

“Loại sinh vật đi nằm vùng này cần nhất là cấp bậc thấp đó, càng yếu mới càng dễ trà trộn a!”

Mọi người : “Bla bla bla…”

Vương Mân lại xoay sang nói với Tiếu Lang “Bọn họ bảo em trực tiếp từ Đế Vương Lĩnh tiến vào Hoa Sơn đi, người của Bắc Vân Phái đều ở đó hết.”

Tiếu Lang “Ồ” một tiếng, dáo dác lén chạy tới chỗ truyền tống.

Mấy vị cao thủ Tây Phong Phái nhìn thân ảnh của Tiểu Long Nữ, mỗi người một tâm tư : hắc, cô nàng nằm vùng…

☆ ☆ ☆

Tiếu Lang vào Hoa Sơn, quả nhiên bắt gặp được vài người quen trong Bắc Vân Phái. Trong số các cao thủ cũng có một vị là nữ tính, có thể kể đến như Băng Lăng…

Người của Bắc Vân Phái tương đối là nhiều. Hai môn phái đánh nhau, phái của mình thì quanh người đều lấp lánh một tầng ánh sáng xanh lá nhạt, còn bên quân địch thì ánh sáng màu hồng. Thế nên trong lúc nhất thời, không ai phát hiệ có một tiểu thích khách Tiểu Long Nữ rón rén đi vào.

Tiếu Lang ngồi xổm sau lưng một cái sườn núi nhỏ, quan sát “nội” tình, có vài đội ngũ chiếm cứ con đường tiến lên núi.

Chưởng môn Dạ Hành Vân thân là thủ lĩnh xông lên trước chắn tại giữa lộ, giống như mấy tên cường đạo ác bá thường thấy trong phim truyền hình xông lên hô “Thụ này do ta trồng, đường này do ta mở!”… chẳng qua ác bá này, bề ngoài có phần văn nhã hơn một chút——

Một thân bạch y một thanh bảo kiếm, bó phát trên đầu cũng bạch sắc, đong đưa theo sợi tóc tung bay, ngay cả hình tượng gương mặt cũng là một bộ văn nhược thư sinh…

Tiếu Lang cảm thấy, nếu bản chất của Dạ Hành Vân không phải quá mức khó ưa thì, người này quả thực có thể coi như một người vừa đẹp trai, cá tính lại quyết đoán dứt khoát…

Chẳng qua, một đống Thích khách, Dược sư, Kiếm khách đều đứng nấp ở sau sườn núi thế này là làm sao vậy? Chờ người của Tây Phong Phái tiến vào liền xung phong đánh lén sao?

Tiếu Lang tức giận : hóa ra từ đầu đến cuối chỉ có một mình mình cho rằng, Dạ Hành Vân sẽ một mình đấu với Phong Hỏa sao?

Dạ Hành Vân đê tiện! May mắn Tây Phong Phái xuyên thấu được quỷ kế của hắn, nếu không một mình Phong Hỏa đơn độc xông vào, không phải bị một mình Dạ Hành Vân giết chết, mà là bị chúng nhân cao thủ Bắc Vân Phái lăng nhục đến chết… Như vậy thực là quá đáng thương a!

Tiếu Lang xác định đại khái vị trí cứ điểm của bọn họ rồi báo lại cho Vương Mân, Vương Mân chuyển đạt đến Tây Phong Phái rồi thì, không tới nửa phút, cả đám liền hùng hùng hổ hổ mà xông lên.

Không hề giống với trong phim truyền hình hay chiếu mấy cái kiểu mở màn hai bên đầu lĩnh dông dài lôi thôi với nhau, người hai bên vừa gặp mặt liền trực tiếp công kích, một trận âm thanh hiệu ứng chiêu thức đánh nhau thay phiên vang lên, cực kỳ đồ sộ!

Rất nhiều người chết, lại có rất nhiều người lao lên lấp chỗ, người trước ngã xuống rồi, người sau tiếp tục tiến lên… chết! Tiếu Lang nhìn mà kích động vạn phần “Hỗn chiến a! Là hỗn chiến a! Thiệt là kích thích!”

Chiến đấu tiếp tục diễn ra, kênh quan chiến liên tục biểu hiện ai vừa chết, ai lại chết… Những người đứng đầu bảng xếp hạng bắt đầu phân hóa biến đổi đến khó tin, những kẻ bất tử đánh kiểu gì cũng không chết, những người dễ chết… thực sự là chết đi sống lại, sống lại rồi chết đi, cứ như ăn cơm bữa… Thê thảm, chỉ có thể nói là quá thê thảm!

Tiếu Lang nhìn lên danh sách, phát hiện vị đường chủ Băng Lăng kia cư nhiên một lần cũng chưa từng chết!

Trong ấn tượng của cậu, Băng Lăng thực lực cũng không phải mạnh a, tuy là cấp bậc c, nhưng thao tác rất là gà mờ, chưa chắc tốt bằng cậu nữa là… Vậy tại sao một lần cũng không bị chết nhỉ.

Tiếu Lang nghĩ vậy, lại đảo mắt nhìn chung quanh, chợt thấy cách đó không xa, bên cạnh sườn núi có một vị nữ thích khách đang ngồi chồm hổm… đích thị là Băng Lăng!

Thân ảnh của cô nàng chỉ hiện ra ước chừng mười giây, sau đó lập tức biến mất… Tiếu Lang trong đầu linh quang chợt lóe : trong quá trình đánh nhau, thích khách hầu hết đều sẽ ẩn nấp, nhất là thích khách 90 cấp như Băng Lăng vậy, sau khi ẩn nấp ngoại trừ người cùng đội, sẽ không ai nhìn thấy được cô nàng.

Cậu lại xem xét đội ngũ của băng Lăng, năm người còn lại đều đi uống trà Mạnh Bà, chỉ có mỗi cô nàng này là may mắn còn sống…

Hay là bà chị này… cũng trốn tránh giống như mình?

Tại sao có thể làm như vậy chứ? Rõ ràng là hai bang phái đang đánh nhau, cư nhiên lại đi trốn! Rất ti tiện a!

Tiêu Băng tỷ tỷ, xin lỗi nha! Em là nằm vùng, làm một tên nằm vùng, phải có được năng lực cùng tố chất cơ bản của kẻ nằm vùng! Phải làm những việc nằm vùng nên làm… Cho nên…

“Anh ~ hướng đông Lôi Trì Đình, phía sau phiến đá thứ ba từ trái sang, có một nữ thích khách đang ẩn nấp ở đó…”

Mười giây sau đó, trên bảng quan chiến xếp hạng vị trí của Bắc Vân Phái——

Băng Lăng

Số lần tử vong : 1 lần

Tổ đội : đã chết.

“…”

Tuy rằng làm như vậy đối với người ta thực sự rất không có đạo đức, nhưng là… bản thân là một thích khách, Tiếu Lang cảm thấy được thực kiêu ngạo!… Không cần áy náy a không cần phải áy náy!

Tự an ủi bản thân một giây, Tiếu Lang lại tiếp tục hưng trí bừng bừng quan sát cuộc chiến. Xem trong chốc lát, cậu chợt kinh ngạc phát hiện, tên của mình cũng chạy vào bảng xếp hạng rồi kìa!? Chẳng lẽ bất luận là ai, chỉ cần tiến vào Hoa Sơn Lôi Trì Đài đều sẽ bị ghi tên lên bảng xếp hạng tử vong này sao?

Vừa rồi, bởi vì nhiều người hỗn tạp cho nên không nhìn thấy được, hiện tại số người tử vong cũng diệt đội càng lúc càng nhiều, cho nên ngược lại những kẻ chưa từng chết lần nào liền lục tục được đẩy lên phía trước ——

Bắc Vân Phái :

Tiểu Long Nữ

Số lần tử vong : 0

Tổ đội : không

A a a! Không xong rồi! Nếu như vậy tiếp tục, đến cuối cùng còn sót lại thể nào cũng là mấy tên biến thái cao thủ kia cùng với mình không bị chết lần nào! Sau đó kiểu gì thân phận nằm vùng của mình cũng sẽ bị phát hiện ra sơ hở cho mà coi!

Làm một kẻ nằm vùng do Tây Phong Phái phái đến, đến thời điểm cần thiết, sẽ phải hi sinh chính mình để lừa gạt quân địch!

Sau khi ý thức được điểm này, Tiếu Lang liền dũng cảm từ phía sau sườn núi vọt ra ngoài, xem bên nào đang đánh nhau kịch liệt nhất, liền hướng về phía đó nhào tới…

Kết quả… bởi vì người của Tây Phong Phái ai ai cũng biết tiểu thích khách 78 cấp này là nằm vùng phe mình, mà người của Bắc Vân Phái nhìn thấy trên người Tiểu Long Nữ có dấu hiệu ánh sáng màu xanh nhạt nên cũng không phát động công kích, khiến Tiếu Lang đứng ở trung tâm vù hỗn chiến hơn nửa phút… lại không rụng đến một giọt máu…

Tiếu Lang gấp đến độ hô to “Anh~! Anh~! Đang ở đâu vậy? Mau qua giết em đi!”

Vương Mân “…”

Tiếu Lang “Mau qua! Em ở khu hỗn chiến ở hướng phía tây Lôi Trì Đình nè!”

Vương Mân còn chưa kịp tổ chức ngôn ngữ đáp lại lời cậu, bên phía Tiếu Lang liền nhận được một cái lời mời tổ đội. Tiểu Lang mở ra nhìn, liền thấy người mời mình, đích thị là Dạ Hành Vân! 囧!

Làm sao bây giờ? Bị phát hiện ra thân phận, chắc chắn sẽ bị đám người Dạ Hành Vân tiến hành ngược đãi một trăm lần! Sau đó đá ra khỏi Bắc Vân Phải! Đáng sợ quá đi…

Tiếu Lang run run nhấp vào nhận lời mời.

Dạ Hành Vân : “Con nhóc này, ở đây làm cái gì!”

Tiểu Long Nữ : “Xem… náo… nhiệt…”

Tiếu Lang thử nhìn đội ngũ, ngoại trừ mình ra thì ai ai cũng đều là cao thủ hàng đầu, trong đó có một người là A Phi…

A Phi : “Tiểu Long Nữ, em vậy mà lại không chết lần nào ha.”

Tiểu Long Nữ : “Ha ha …”

A Phi : “Quả nhiên là do cảm giác tồn tại quá yếu ớt ha?”

Tiểu Long Nữ : “…”

A Phi : “Nhiều người đang đánh nhau vậy, em có thấy sợ không?”

Tiểu Long Nữ : “Bình thường.”

A Phi : “Cho dù em có thấy sợ hãi cũng không sao hết, không cần phải cậy mạnh, theo sau anh, anh bảo vệ em.” Dứt lời, A Phi liền bước lên chắn trước mặt Tiểu Long Nữ.

Làm một kẻ nằm vùng do Tây Phong Phái phái đến, Tiếu Lang cảm thấy, còn phải đồng thời ứng phó kẻ địch cùng tính với mình theo đuổi, thực sự áp lực lớn vô cùng!

Lúc này, Vương Mân cũng đã mò mẫm đến nơi theo như lời Tiếu Lang nói, hỏi “Em ở đâu vậy?”

Tiếu Lang đột nhiên cảm giác, sự tình hình như đang hướng về phía mình không thể khống chế phát triển…

Chương thứ ba mươi bảy

Em cũng mắc cỡ sao

☆ ☆ ☆

Nếu như Tiếu Lang bảo Vương Mân chạy qua giết người khác, phỏng chừng Vương Mân cũng không giúp gì được, bởi vì cậu chơi chức nghiệp là chú tạo sư, chứ không phải kiếm khách.

Vương Mân rất rõ ràng, Tiểu Tiểu bây giờ là nằm vùng, mà bình thường thì nằm vùng hiếm khi sống sót đến lúc cuối lắm… Cho nên, cậu thật cao hứng vì Tiểu Tiểu gọi chính mình đi giết cậu ấy, chứ không phải là ai khác.

Vì thế, Vương Mân một mình một ngựa đại nghĩa diệt thân đi qua, nhưng vừa đến nơi, cậu lập tức phát hiện có chút không đúng, bởi vì mấy tên cao thủ lợi hại nhất Bắc Vân Phái, hiện tại đều tập trung ở chỗ mà Tiểu Tiểu nói kia…

Cả đám vây thành một vòng tròn, chặt chẽ bảo hộ Tiếu Tiếu ở sau lưng…

Tiếu Lang vội la lên “Anh~! Bây giờ đừng qua đây, có một cao thủ…” đang bảo vệ em.

“Ừ, anh thấy rồi.” Vương Mân lập tức quay trở lại chỗ việ binh, nhưng ngay khoảnh khắc Âu Dã Tử vừa mới xoay người, cảnh tượng màn hình lại giật lên một cái, một hàng chữ màu đỏ hiện ra giữa màn hình : Chú ý, ngài đã bị người chơi 『 A Phi 』 thuộcc Bắc Vân Phái công kích.

“…” A Phi? Là cái tên lần trước tính đào góc tường nhà mình?

Vương Mân không thèm nghĩ ngợi, lập tức ngay mặt đánh trả!

Chức nghiệp thích khách có một đặc điểm, lực công kích ở sau lưng cao hơn so với trước mặt gấp đôi, nói cách khách, thích khách chỉ có đánh lén ở sau lưng người khác, mới có thể bộc lộ hết thực lực của mình.

Hiện tại Vương Mân lại xoay người chính diện phản công, vũ khí mà Vương Mân tạo cho mình là song kiếm, hai thanh kiếm này cũng chính là thần khí dưới 95 cấp mạnh nhất toàn server này! Cũng nhờ sự trợ giúp của hai thanh vũ khí cực phẩm trên tay, Vương Mân mới có thể đánh ngang tay với A Phi, đủ để chứng minh, thực lực của A Phi mạnh đến cỡ nào!

Thao tác của Vương Mân cũng không lợi hại cho lắm, A Phi tấn công từng bước áp sát gần, khiến cậu không còn cách nào khác phải liên tục lùi về sau, trong quá trình pk với thích khách có thể nói là nguy hiểm vô cùng, chỉ cần để thích khách áp sát lại gần mình công kích, như vậy chết là chuyện mười mươi!

Vương Mân mở hành trang ra, liên tiếp nhấp vào thuốc thêm máu bơm liên tục, nhưng mặc dù vậy, máu của Âu Dã Tử tuột càng ngày càng nhanh, hiện tại thanh máu biểu hiện còn không đến ba mươi phần trăm!

Tiếu Lang phát hiện A Phi chạy ra xa, lại đang tiến hành công kích Âu Dã Tử thì, lập tức đỏ cả mắt!

Dám giết anh ta! AAAAAAA~~ Ta đâm chết ngươi!!!

Để ý thấy Tiểu Long Nữ đang chạy tới, Vương Mân liền dặn dò “Tiểu Tiểu, tránh ra xa một chút, bây giờ em chưa giúp được anh đâu!”

Cũng đúng, trong trận chiến giữa hai môn phái, người chơi không thể nào công kích đồng đội cùng môn phái của mình được.

Tiếu Lang lúc này tiến cũng không được mà lùi cũng không xong, trơ mắt đứng nhìn Vương Mân bị A Phi đánh đánh giết giết liên tục lùi về sau, tức giận đến thầm nghĩ dùng ánh mắt lăng trì A Phi thiên đao vạn quả!

“Đừng nhìn, xoay mặt đi chỗ khác đi…” Vương Mân nói “Lát nữa anh chết, anh sợ em nhìn thấy sẽ khó chịu.”

Tiếu Lang “…” Hic~~ anh~~~

Tiếu Lang lại nhìn danh hiệu trên đầu nhân vật của mình Bắc Vân Phái 』 Tiểu Long Nữ…

…Lần đầu tiên cảm thấy chán ghét thân phận của mình, cái gì mà làm gián điệp a, thực sự là ngu ngốc muốn chết đi! Cậu thực sự chỉ muốn nhắm thẳng vào mặt A Phi hét lên không được giết! Không được giết! Ai cần ngươi bảo hộ chứ!

Nhưng là… Tiếu Lang lại không có cách nào làm được như vậy, nếu muốn tiếp tục bảo trì thân phận nằm vùng này thì… hiện tại cậu không được phép làm như vậy…

Mắt thấy Âu Dã Tử sắp sửa gục ngã, Tiếu Lang vội la lên “Anh, mặc kệ tên đó đi, giết em trước đã!”

Vương Mân “?”

Tiếu Lang xúc động phẫn hận nói “Anh giết em trước đi, rồi chúng ta cùng đi uống trà Mạnh Bà!”

Vương Mân im lặng, trong nháy mắt tâm hồn như có thứ gì đó ấm áp dần dần lan tràn lấp đầy mỗi ngóc ngách, đang định mở miệng nói gì đó, màn hình chợt đen…

Hệ Thống 』: Ngài đã bị người chơi A Phi giết chết!

Tiếu Lang tận mắt nhìn Âu Dã Tử ngã xuống, nhưng một giây tiếp theo đó, màn hình của cậu cũng chợt đen——

Học trưởng? Một phát là giết mình chết luôn!?

Tiếu Lang “…”

Tiếu Lang xoay người qua nhìn Vương Mân, Vương Mân cũng nhìn cậu, còn mỉm cười.

Tiếu Lang lại xoay mặt trở về, trên màn hình lúc này là cảnh tượng âm u nơi Minh Giới, cậu hỏi “Anh, anh đang ở địa phủ sao?” Vừa mới hỏi xong, Tiếu Lang liền thấy Âu Dã Tử xuất hiện bên cạnh Tiểu Long Nữ…

Tiểu Long Nữ “…”

Vương Mân hỏi “Tại sao em cũng chết luôn vậy?”

Tiếu Lang nói “Là học trưởng giết em a, hắc hắc~”

Vương Mân bó tay, nói “Chết rồi mà còn vui vẻ tới vậy?”

Tiếu Lang không trả lời, ngược lại nói “Anh chưa từng đến chỗ này phải không?”

Vương Mân “Phải a, lần đầu tiên bị giết”—— lại còn là chết trong tay “tình địch”…”

Bất quá có Tiểu Tiểu cùng mình, tâm tình cũng không phải tệ lắm…

Một kẻ thuộc Bắc Vân Phái, một kẻ thuộc Tây Phong Phái, vốn dĩ cả hai là “kẻ địch” của nhau, nhưng chết rồi liền chẳng khác gì nhau, trên đầu không có danh hiệu, không có nơi thuộc về… Cả hai một trước một sau chậm rãi bước qua Nại Hà Kiều, mang theo sắc mặt đầy khí tử vong đến trước mặt Mạnh Bà…

Tiếu Lang đang định nhận trà Mạnh Bà uống thì, chợt nghe Vương Mân hô “Tiểu Tiểu, từ từ khoan uống.”

Tiếu Lang “?”

Vương Mân nói “Chúng ta ngao du chỗ này một lát đi.” Uống xong trà Mạnh Bà rồi quá 60 giây sau có thể trở về thành, nếu không uống, sẽ vẫn ở tại địa phủ.

Tiếu Lang “Ồ.”

☆ ☆ ☆

Cảnh tượng ở Minh Giới có phần hơi nhỏ hẹp, ngoại trừ 1 NPC là Mạnh Bà ra, khắp nơi xung quanh đều là thây khô dày đặc mỗi bước đi, còn có một thủy đàm bẩn hề hề phát ra ánh sáng xanh lục, thứ duy nhất đáng ngắm, có lẽ là Nại Hà Kiều bên kia.

Vương Mân không mở miệng nói chuyện, mà chọn hình thức tán gẫu người xa lạ trong game gửi sang cho Tiểu Long Nữ.

Âu Dã Tử : “Nơi này quả thực là nơi rất tốt.”

Tiếu Lang buồn bực, tại sao không nói miệng cho rồi, lại đi đánh chữ chi cho mệt. Bất quá nghĩ vậy, nhưng cậu vẫn rất phối hợp với Vương Mân, cũng đánh chữ trả lời trong game.

Tiểu Long Nữ : “Đen thui ha, có gì mà tốt chứ?”

Âu Dã Tử : “Đây là nơi duy nhất chúng ta có thể quang minh chính đại gặp gỡ nhau.”

Tiếu Lang “…” Này tính cái gì nha? Cùng phu quân tương lai tại địa phủ bí mật hẹn hò với nhau sao? 囧!

Âu Dã Tử : “Tiểu Tiểu, theo anh.”

Tiểu Long Nữ : “Ùa.”

Hai người đi đến trước một cái hang động khá lớn, Âu Dã Tử dẫn đầu bước vào, Tiểu Long Nữ cũng nhắm mắt bám sát theo sau.

Đi đến cuối động, chẳng nhìn thấy gì cả, chỉ có vài con quái xà cấp rất thấp bò tới bò lui, quái này không chủ động công kích người chơi. Hiệu ứng âm thanh của bối cảnh vang lên từng đợt tiếng gió thổi, khiến cản cảnh tượng trở nên âm u tĩnh mịch, may mắn đây chỉ là trò chơi, nếu như là sự thật chắc chắn sẽ làm người khác nổi cả da gà!

Hai người đứng ở bên trong hang động, tựa sát vào nhau.

Tim của Tiếu Lang lại đột nhiên thình thịch thình thịch mà nhảy dựng lên… cảm giác… cảm giác quỷ dị gì thế này!…

Âu Dã Tử : “Nếu biết trước phải chết, không bằng cho em giết còn hơn.”

Tiểu Long Nữ : “Tại sao a?”

Âu Dã Tử : “Thà chết trong tay em vẫn hơn là chết trong tay kẻ khác.”

Tiếu Lang “…” Uy uy, ông hai… có phải là xem tiểu thuyết võ hiệp nhiều quá rồi hay không? Cho nên trúng độc Kim Dung Cổ Long gì đó, rồi đột nhiên muốn kéo tui chơi trò sắm vai nhân vật với ông a…?

“Thực ra ngay từ đầu lẽ ra anh nên giết em chết trước…” Tiểu Long Nữ dừng lại một chút, lại nói tiếp “Chết trong tay anh hai của anh không bằng chết trong tay anh.”

Âu Dã Tử : “Ha h hôn cái.”

Tiếu Lang “…”

Tiểu Long Nữ : “Hôn~”

Hai người đứng im có hơn nửa phút, không ai nói lời nào, trên khung tán gẫu vẫn còn như cũ hai dòng cuối cùng của họ, “Hôn nhẹ” cùng Thân~”…

Tiếu Lang cảm giác được mặt mình lại bắt đầu nóng lên.


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_38
Phan_39
Phan_40
Phan_41
Phan_42
Phan_43
Phan_44
Phan_45
Phan_46
Phan_47
Phan_48
Phan_49
Phan_50
Phan_51
Phan_52
Phan_53
Phan_54
Phan_55
Phan_56
Phan_57
Phan_58
Phan_59
Phan_60
Phan_61
Phan_62
Phan_63
Phan_64
Phan_65
Phan_66
Phan_67
Phan_68
Phan_69
Phan_70
Phan_71
Phan_72
Phan_73
Phan_74
Phan_75
Phan_76
Phan_77
Phan_78
Phan_79
Phan_80
Phan_81
Phan_82
Phan_83
Phan_84
Phan_85
Phan_86
Phan_87
Phan_88 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .